![]() |
![]() |
“The pianist” – bản đàn của tình yêu và cuộc sống Monday, 21/01/2013, 02:24 GMT+7 “Nghệ sĩ dương cầm” là tiếng nói đầy thấu hiểu về giá trị và sức mạnh của âm nhạc đối với con người.
The Pianist là bộ phim của đạo diễn gốc Ba Lan Roman Polanski, chuyển thể từ hồi ký cùng tên rất nổi tiếng của nhà văn Wladyslaw Szpilman. Bộ phim là một lời kể lại chân thực của chính người trong cuộc về thảm họa diệt chủng do phát xít Đức gây ra, đồng thời cũng là phim hay nhất trong sự nghiệp đồ sộ của đạo diễn Roman Polanski về âm nhạc và sức mạnh của nghệ thuật. ![]()
The Pianist đã đạt được rất nhiều giải thưởng danh giá, trong đó có giải Cành cọ Vàng cho Phim hay nhất; giải Oscar cho Đạo diễn xuất sắc nhất. Có lẽ thành công này đến từ tài năng và sự đồng cảm sâu sắc với số phận người Do Thái mà đạo diễn Roman Polanski cũng có gốc gác, nhưng hơn hết là sự thấu hiểu về tình yêu và niềm tin vào con người. ![]() Nghệ sĩ dương cầm Wladyslaw Szpiman rất nổi tiếng trước chiến tranh với tiếng đàn êm dịu và có sức cuốn hút mãnh liệt. Tuy vậy, tiếng đàn yên bình của anh không được chiến tranh buông tha. Szpiman và gia đình cùng hàng triệu người Do Thái khác bị đưa vào trại tập trung và bị đối xử tàn tệ. Người nghệ sĩ này phải lao động khổ sai, bị chà đạp quyền sống. The Pianist sẽ kể lại cho người xem về tội ác của phát xít Đức trong những cảnh bắt bớ lúc đêm khuya, lúc hành hình những người vô tội. Trên phim, người Do Thái chết đói, chết cóng, chết vì bị đánh đập… Chính trong hoàn cảnh ấy, nghị lực sống của người nghệ sĩ dương cầm trở nên phi thường hơn bao giờ hết. Từ một nghệ sĩ hào hoa vẫn chơi những bản nhạc đẹp đẽ của Chopin, Szpilman sẵn sàng ăn cả những lát khoai tây thối và bị ngộ độc. Anh lang thang trong những khu phố đổ nát, chui lủi trong các gác mái, uống nước thải của bệnh viện… Anh làm tất cả, chỉ cần được sống, và thèm khát được chơi đàn. ![]()
Điểm nhấn nhiều ý nghĩa nhất của bộ phim là cảnh nghệ sĩ Szpilman chơi đàn cho một sĩ quan Đức nghe vào lúc gần cuối phim. Khi biết được mình đang gặp một nghệ sĩ dương cầm, viên sĩ quan Đức thay vì tặng anh một viên đạn vào đầu, đã yêu cầu anh chơi nhạc. Szpilman đã chơi đàn với tất cả những lo lắng, sợ hãi và cũng là say mê, thanh thản. Anh đã chọn chơi một bản của Chopin về tình yêu nước của những người dân Ba Lan, những ngón tay điêu luyện lướt trên phim đàn như được chơi lần cuối. ![]()
Nguồn afamily
|
Copyright © 2011 Công Ty Cổ Phần Fafim Thành Phố Hồ Chí Minh | ![]() |